vendredi 16 août 2013
Trang cung cấp các cours bằng tiếng Pháp năm 1 cho sinh viên Y Dược Pháp online nhé
http://www-sante.ujf-grenoble.fr/SANTE/cms/sites/medatice/home/portail/index.php?pid=85
VTH, 16/8/2013
VTH, 16/8/2013
mardi 13 août 2013
Article " Pharmacy Education in Vietnam" in American Journal of Pharmacy Education!
http://www.ajpe.org/doi/full/10.5688/ajpe776114
VTH 13/08/2013
VTH 13/08/2013
Trang của Hội quốc gia Pháp về Giảng dạy Dược lâm sàng
Đây là trang với nhiều tài liệu hữu ích, thiết thực cho sinh viên cũng như giảng viên về Dược lâm sàng.
Đường link: http://www.anepc.org/
VTH 13/8/2013
mercredi 7 août 2013
Hãy mạnh dạn thảo luận:))
Tụi Pháp bên này nó là hay "bavarder-nói chuyện phiếm kinh khủng, nhiều khi nói nhiều quá không cho mình nói luôn. Nhưng nghĩ kĩ thấy hay, bởi khi nói, tranh luận mới hình thành chính kiến và quan điểm sâu sắc cho bạn. Bạn có thể đọc hàng tá sách nhưng bạn chẳng dùng những gì bạn đọc được để chia sẻ, tranh luận thì kiến thức khô khan đó chẳng thể nằm trong bạn. Tham gia, đọc, thảo luận trong các blog cũng là một cách hay để cọ xát quan điểm của mình, để bổ sung những hiểu biết của mình.
Một số blog khá ok, bạn có thể tìm thêm, mà tham gia blog, diễn đàn dược, hội nghề nghiệp..... này còn rèn luyện tiếng anh, thêm bạn là DS nước ngoài, xịn ghế ấy chứ, đôi khi sau ni kiếm được cơ hội đi du học không nên:)) Cứ mơ đi, sao phải tiết kiệm những giấc mơ:))
http://www.youngpharmacists.com/blog/?cat=7
http://www.accp.com/stunet/compass/skills.aspx
Một số blog khá ok, bạn có thể tìm thêm, mà tham gia blog, diễn đàn dược, hội nghề nghiệp..... này còn rèn luyện tiếng anh, thêm bạn là DS nước ngoài, xịn ghế ấy chứ, đôi khi sau ni kiếm được cơ hội đi du học không nên:)) Cứ mơ đi, sao phải tiết kiệm những giấc mơ:))
http://www.youngpharmacists.com/blog/?cat=7
http://www.accp.com/stunet/compass/skills.aspx
lundi 29 juillet 2013
Vụ tiêm vacxine cho trẻ gây tử vong và trách nhiệm của người Dược sĩ ?
Đọc lướt qua các bài báo thấy cơ quan chức năng đang vào cuộc
để tìm ra nguyên nhân, còn FB thì có vẻ dậy sóng với hàng loạt kêu gọi « Bộ
trưởng » từ chức, đổ lỗi cho ngành y tế, còn những cán bộ y tế thì hình
như im lặng (trước giờ vẫn thế - Im lặng là vàng mà). Nhưng cá nhân mình nghĩ,
không phải cứ có lỗi trong nghành y tế là lỗi của Bộ trưởng, và không nhất thiết
chính Bộ trưởng phải trực tiếp thăm gia đình bệnh nhân là xoa dịu hay giải quyết
được vấn đề. Qua đây học mình mới hiểu được rằng bất kì lỗi gì xảy ra không thể
là lỗi của một cá nhân mà là còn là lỗi của hệ thống, lỗi do môi trường làm việc
chi phối. Việc chụp mũ đổ lỗi cho cá nhân không giải quyết tận gốc được vấn đề.
Mình xin đặt ra thực tế sau để xem xét xem lỗi hệ thống là do
đâu :
1.
Liên quan đến chất lượng vaxcine, phát hiện, báo
cáo, xử lý phản ứng có hại của thuốc là thuộc lĩnh vực chuyên môn của người Dược
sĩ. Do đó, lỗi này xét ra đầu tiên là lỗi của toàn bộ đội ngũ Dươc sĩ.
2.
Hiện nay, gần như đa số các DS sau 5 năm dùi mài
kinh sử ra trường lại đi làm trình dược viên cho các hãng thuốc. Trong khi ở
Pháp, các Dược sĩ được đào tạo không phải để làm trình dược viên. Có khóa học 2
năm giành cho những ai muốn làm trình dược viên. Người dược sĩ đa số làm việc tại
quầy thuốc, bệnh viện, cơ sở sản xuất thuốc. Nếu như các DS ở ta đi làm trình
dược viên thì ai là người đứng ra làm công tác kiểm tra chất lượng vaxcine, phát
hiện, báo cáo, xử lý phản ứng có hại của thuốc, tư vấn sử dụng thuốc cho bệnh
nhân tại các bệnh viện, quầy thuốc. Do đó, lỗi là do phân bố, sử dụng Dược sĩ
không hợp lý.
3.
Chất lượng của việc sử dụng thuốc ngoài việc phụ
thuộc vào chất lượng của thuốc còn phụ thuộc rất lớn vào chất lượng của dịch vụ
do người dược sĩ mang mại cho bệnh nhân (tư vấn sử dụng thuốc, phát hiện vấn đề
và đề nghị giải pháp khắc phục). Nhưng hiện tại dược sĩ VN đã cung cấp được dịch
vụ gì cho bệnh nhân ? Chất lượng các dịch vụ như thế nào ? Câu trả lời
gần như là zero. Do đó, đây là lỗi do các dịch vụ dược lâm sàng chưa được phát
triển.
4.
Chất lượng của dược sĩ, chất lượng dịch vụ cung
cấp bởi dược sĩ phụ thuộc rất lớn vào hệ thống đào tạo dược. Do đó, hệ thống,
chương trình đào tạo dược không thể không có lỗi.
Tuy là lỗi hệ thống nhưng để sửa đổi lỗi hệ thống lại phải mất
rất nhiều thời gian. Cái này cần sự phối hợp, thảo luận của rất nhiều cá nhân.
Mà mình thì chỉ là cá nhân nhỏ bé thôi nên mình chỉ nghĩ đến giải pháp cá nhân
thôi. Điều quan trọng nhất là mỗi người Dược sĩ có ý thức và hành động nhằm nâng cao chất lượng của từng Dược sĩ
Mình có thằng bạn đồng nghiệp Dược sĩ Jean-Didier Bardet khá "chất lượng". Nhìn nó mà mình ngưỡng mộ và cứ bắt chước nó thôi. Xinh kể sơ qua những gì nó làm :
Mình có thằng bạn đồng nghiệp Dược sĩ Jean-Didier Bardet khá "chất lượng". Nhìn nó mà mình ngưỡng mộ và cứ bắt chước nó thôi. Xinh kể sơ qua những gì nó làm :
+ Nó lập riêng một blog về quan điểm của nó
về vai trò và trách nhiệm của người dược sĩ : http://unintermediairedesantequicoutecher.blogspot.fr/2013/02/leclerc-les-pharmaciens-et-la.html
Đọc những bài viết của nó rất thú vị. Nó tự
do thể hiện quan điểm của mình. Blog của nó là nơi thảo luận, tranh cải nảy lửa
những quan điểm bất đồng hay sự đồng tình của giới DS, bác sĩ, sinh viên…..
Mình cũng bắt chước nó tạo blog cho riêng
mình.
Nhưng có điều buồn là blog của mình chẳng
có ma nào vào thảo luận, tranh cải cả. Toàn là bọn nước ngoài vào đọc thông tin
về Hội nghị DLS châu á tổ chức tại Hải Phòng, Việt Nam mà tụi nó cần chôm thông tin.
2.
Nó biến cái Facebook thành cái nơi nó thảo
luận và chia sẽ những suy nghĩ của nó về nghề nghiệp, về những khó khăn liên
quan đến đề tài nghiên cứu của nó.....
Còn nhìn Facebook của mình toàn nhạc, chia
sẻ tình cảm …và rất hiếm hoi dám thảo luận và chia sẻ cảm xúc về nghề nghiệp.
Nhưng mình cũng đang bắt chước nó và dần thay đổi.
3.
Nó có thể tự do thảo luận quan điểm nghề nghiệm,
đề tài nghiên cứu của nó với những người đồng nghiệp, bạn bè của nó. Điều thú vị
là không chỉ Dược sĩ mới thảo luận hăng say về các vần đề về Dược mà người
ngoài cuộc cũng thảo luận với nó rất sôi nổi. Suy cho cùng đó là vấn đề liên
quan đến chất lượng dịch vụ y tế, liên quan đến sức khỏe thì ai mà chả quan
tâm. Còn mình mà nói chuyện với bạn bè, kể cả bạn bè là dược sĩ, cũng toàn « chém
gió » mọi chuyện trên trời dưới biển nhưng những chia sẻ nghề nghiệp lại
rất hiếm hoi .
4. Nó có thói quen đọc sách, báo rất nhiều. Và suy nghĩ rất độc lập. Nó chẳng chấp nhận dễ dàng những gì đọc được đều là đúng. Nó đọc để hiểu, để áp dụng, để biết cách đặt một câu hỏi mới….
4. Nó có thói quen đọc sách, báo rất nhiều. Và suy nghĩ rất độc lập. Nó chẳng chấp nhận dễ dàng những gì đọc được đều là đúng. Nó đọc để hiểu, để áp dụng, để biết cách đặt một câu hỏi mới….
Còn mình thì cuối tuần vừa rồi mới là lần đầu
tiên đọc trọn vẹn một quyển sách về dược. Nhục. Và đang cố gắng đọc quyển thứ
hai, mà đã bắt đầu thấy chán. Nhục.
Nhưng mình chỉ nghĩ đơn giản : chẳng
có gì là xấu hổ nếu mình chưa giỏi, chưa tốt, chưa được như nó. Và chẳng nên
phí thời gian để mà không áp dụng ngay những cái hay, cái mới từ nó. Cảm ơn
mày, Jean-Didier ạ, mày luôn là một đồng nghiệp đáng ngưỡng mộ của ta !
VTH
29/7/2013
VTH
29/7/2013
jeudi 20 juin 2013
Dược lâm sàng - Khoa học không thể tách rời nghệ thuật !
Hôm nay lại được lẻo đẻo theo chân mấy đứa bạn cùng "équipe" để tham gia một buổi thảo luận cho ông giáo tổ chức tại bệnh viện về "Collaboration"-Hợp tác giữa bác sĩ, dược sĩ và bệnh nhân trong việc tối ưu điều trị tối cho bệnh nhân.
Một chủ đề đang "hot" ở Pháp, châu Âu lan từ Mỹ. Và đã là Dược sĩ DLS thì có lẽ nếu không thiết lập được một sự hợp tác và cộng tác tin cậy lẫn nhau với bác sĩ, đội ngủ y tế, và bệnh nhân cũng như gia đình bệnh nhân, thì dược sĩ DLS sẽ tự cô lập mình trong ý tưởng và trong sách vở mà thôi.
Và để thiết lập được mối công tác tin cậy đó, thì ngoài cái "kiến thức chuyên môn" khô khan mà người DS nào cũng đơn giản có thể đạt được, một điều ít được nhắc đến trong chương trình đào tạo SV Dược là kĩ năng cá nhân (làm việc nhóm, communication, kĩ năng phát hiệt vấn đề và giải quyết vấn đề), hiểu biết tâm lý (tâm lý bệnh nhân, tâm lý của bác sĩ, những nhận định của họ về bệnh tật, thuốc, về các mối quan hệ với bác sĩ, dược sĩ...).
Điều mình thấy mình ngộ ra quan trọng nhất là: "Khoa học không thể tách rời khỏi nghệ thuật". Người DS phải tự bồi dưỡng kiến thức khoa học cho mình (kiến thức về thuốc, dược động học, cơ chế, ADR....). Nhưng để có thể biến những hiểu biết khoa học đó thành lợi ích cho bệnh nhận thì là lại đòi hỏi cả một nghệ thuật. Người DS cần thiết lập sự tin cậy của bác sĩ, thuyết phục bác sĩ, và giúp bệnh nhân hiểu được vấn đề của mình.
Để làm được điều đó, có lẽ nên:
1. Tìm đọc những article mà phương pháp là "qualitative" (tức tìm hiểu suy nghĩ hay quan điểm của một nhóm người về một vấn đề nào đó) hơn là "quantitative" (đơn thuần thông kê thành các con số).
Đôi khi những con số khi nào cũng đẹp, nhưng để hiểu cái "context" ẩn sau những con số đó, lại phải mất thời gian đọc một bài báo thật dài những lại phát hiện những chìa khóa quan trọng.
2. Tìm đọc và học thêm các sách về "Xã hội học", tâm lý học, về tổ chức-quản lý, kỹ thuật marketing, kỹ năng mềm.....
2. Kiến thức khoa học về thuốc rất rộng lớn, chẳng ai có thể nắm rõ hết được nên (1) chỉ cần nắm chắc các nguyên tắc cơ bản để áp dụng như Dược động học, dược lực học, điều chỉnh liều cho bệnh nhân suy gan, suy thân...(2) Không nề hà tra thông tin thuốc ngay khi gặp một ca bệnh nhân cụ thể. Kiến thức chỉ đơn giản để đem lại lợi ích cho một bệnh nhân cụ thể. Thật phí của trời khi bạn có thể đọc vanh vách thông tin về cả một nhóm thuốc nhưng lại ấp úng khi một người quen hỏi bạn " Nếu tớ bị viêm xoang, tớ phải làm gì?". (3) Có một cuốn số tay nhỏ thôi, để túi được để ghi chép những thông tin cốt yếu mà bạn đã tra được và sẽ có ích sau này.
Và để có thể có động lực làm được điều đó, bạn lại cần từ "motivate" chính bản thận mình:
1. Bạn thực sự muốn làm một điều gì đó có ý nghĩa bằng chính nghề nghiệp của mình. Nếu bạn là Dược sĩ, chẳng cần biết bạn có làm về DLS hay không, nhưng bản thân bạn đã có cơ hội tuyệt vời để làm những điều ý nghĩa vì người khác. Còn gì có ý nghĩa và tuyệt vời hơn khi bạn giúp cuộc sống của ai đó khỏe mạnh hơn? Cuộc sống và sức khỏe là món quà tuyệt vời nhất mà ai đó có thể ban tặng? Và bạn đang ở vị trí thích hợp nhất để làm điều đó. Còn chận chừ gì nữa:))
2. Đừng bao giờ đổ lỗi cho hoàn cảnh. Nếu bạn không thay đổi và bắt tay hành động tích cực, chẳng có điều gì thay đổi cả. Thời gian chẳng có nhiều để mà kể lể. Áp dụng DLS ở đâu cũng thế, gặp rất nhiều rào cản (ngay tại Mỹ hay Pháp), nhưng chẳng ai vì thế mà buông xuôi nói rằng " Việt Nam khác, chẳng thể nào áp dụng được đâu". Vì sao lại có thể đầu hàng ngay trong suy nghĩ khi chưa bắt tay vào hành động. Tìm ý tưởng, tìm cách áp dụng và học hỏi từ những trải niệm thực tế. Chỉ cần bạn có một mục tiêu tốt đẹp để theo đuổi, nhưng hành động cụ thể để tiến hành, thì bạn đã thành công rồi.
Một chút chia sẽ...để chính mình cũng cần phải đánh thức chính mình!
VTH, 20/6/2013
Một chủ đề đang "hot" ở Pháp, châu Âu lan từ Mỹ. Và đã là Dược sĩ DLS thì có lẽ nếu không thiết lập được một sự hợp tác và cộng tác tin cậy lẫn nhau với bác sĩ, đội ngủ y tế, và bệnh nhân cũng như gia đình bệnh nhân, thì dược sĩ DLS sẽ tự cô lập mình trong ý tưởng và trong sách vở mà thôi.
Và để thiết lập được mối công tác tin cậy đó, thì ngoài cái "kiến thức chuyên môn" khô khan mà người DS nào cũng đơn giản có thể đạt được, một điều ít được nhắc đến trong chương trình đào tạo SV Dược là kĩ năng cá nhân (làm việc nhóm, communication, kĩ năng phát hiệt vấn đề và giải quyết vấn đề), hiểu biết tâm lý (tâm lý bệnh nhân, tâm lý của bác sĩ, những nhận định của họ về bệnh tật, thuốc, về các mối quan hệ với bác sĩ, dược sĩ...).
Điều mình thấy mình ngộ ra quan trọng nhất là: "Khoa học không thể tách rời khỏi nghệ thuật". Người DS phải tự bồi dưỡng kiến thức khoa học cho mình (kiến thức về thuốc, dược động học, cơ chế, ADR....). Nhưng để có thể biến những hiểu biết khoa học đó thành lợi ích cho bệnh nhận thì là lại đòi hỏi cả một nghệ thuật. Người DS cần thiết lập sự tin cậy của bác sĩ, thuyết phục bác sĩ, và giúp bệnh nhân hiểu được vấn đề của mình.
Để làm được điều đó, có lẽ nên:
1. Tìm đọc những article mà phương pháp là "qualitative" (tức tìm hiểu suy nghĩ hay quan điểm của một nhóm người về một vấn đề nào đó) hơn là "quantitative" (đơn thuần thông kê thành các con số).
Đôi khi những con số khi nào cũng đẹp, nhưng để hiểu cái "context" ẩn sau những con số đó, lại phải mất thời gian đọc một bài báo thật dài những lại phát hiện những chìa khóa quan trọng.
2. Tìm đọc và học thêm các sách về "Xã hội học", tâm lý học, về tổ chức-quản lý, kỹ thuật marketing, kỹ năng mềm.....
2. Kiến thức khoa học về thuốc rất rộng lớn, chẳng ai có thể nắm rõ hết được nên (1) chỉ cần nắm chắc các nguyên tắc cơ bản để áp dụng như Dược động học, dược lực học, điều chỉnh liều cho bệnh nhân suy gan, suy thân...(2) Không nề hà tra thông tin thuốc ngay khi gặp một ca bệnh nhân cụ thể. Kiến thức chỉ đơn giản để đem lại lợi ích cho một bệnh nhân cụ thể. Thật phí của trời khi bạn có thể đọc vanh vách thông tin về cả một nhóm thuốc nhưng lại ấp úng khi một người quen hỏi bạn " Nếu tớ bị viêm xoang, tớ phải làm gì?". (3) Có một cuốn số tay nhỏ thôi, để túi được để ghi chép những thông tin cốt yếu mà bạn đã tra được và sẽ có ích sau này.
Và để có thể có động lực làm được điều đó, bạn lại cần từ "motivate" chính bản thận mình:
1. Bạn thực sự muốn làm một điều gì đó có ý nghĩa bằng chính nghề nghiệp của mình. Nếu bạn là Dược sĩ, chẳng cần biết bạn có làm về DLS hay không, nhưng bản thân bạn đã có cơ hội tuyệt vời để làm những điều ý nghĩa vì người khác. Còn gì có ý nghĩa và tuyệt vời hơn khi bạn giúp cuộc sống của ai đó khỏe mạnh hơn? Cuộc sống và sức khỏe là món quà tuyệt vời nhất mà ai đó có thể ban tặng? Và bạn đang ở vị trí thích hợp nhất để làm điều đó. Còn chận chừ gì nữa:))
2. Đừng bao giờ đổ lỗi cho hoàn cảnh. Nếu bạn không thay đổi và bắt tay hành động tích cực, chẳng có điều gì thay đổi cả. Thời gian chẳng có nhiều để mà kể lể. Áp dụng DLS ở đâu cũng thế, gặp rất nhiều rào cản (ngay tại Mỹ hay Pháp), nhưng chẳng ai vì thế mà buông xuôi nói rằng " Việt Nam khác, chẳng thể nào áp dụng được đâu". Vì sao lại có thể đầu hàng ngay trong suy nghĩ khi chưa bắt tay vào hành động. Tìm ý tưởng, tìm cách áp dụng và học hỏi từ những trải niệm thực tế. Chỉ cần bạn có một mục tiêu tốt đẹp để theo đuổi, nhưng hành động cụ thể để tiến hành, thì bạn đã thành công rồi.
Một chút chia sẽ...để chính mình cũng cần phải đánh thức chính mình!
VTH, 20/6/2013
Inscription à :
Articles (Atom)